Chẳng Thể

Chẳng thể tương tư mãi... nỗi sầu
Bao mùa khắc khoải được gì đâu
Xuân qua mấy tháng đào mai nhạt
Kẻ nhớ mười năm sắc diện nhầu
Lặng lẽ như sông dòng biếc thẳm
Ồn ào tựa thác vực thầm sâu
Cho đi chợt thấy lòng thanh thản
Giữa chốn hư không phép nhiệm mầu

Nguyen Thanh

Điệp Khúc Buòn

Phảng phất ve ngân điệp khúc buồn
Cho lòng thảng thốt cảnh hoàng hôn....
Chiều buông nấn ná tâm hồn lạnh
Bóng phủ phân vân não trí cuồng
Nhớ những mùa thi người bật khóc
Thương ngàn tiết hạ lệ rơi tuôn
Rừng xưa đã khép từ muôn thủa
Phảng phất ve ngân điệp khúc buồn

Nguyen Thanh

Hè Về

Thơ họa

Phượng đã buông cành đỏ khắp nơi
Diều vi vút sáo lượn lưng trời
Bồng bềnh cánh sóng êm đềm tỏa
Phảng phất tình nàng lặng lẽ khơi
Ký ức còn nguyên ngàn vạn thủa
Niềm yêu vẫn trọn mấy mươi thời
Mùa đi sẽ lại bao lần nữa...?
Để thấy em về giữa lá rơi

Nguyen Thanh

Robot Lau Nhà

Tiếng rưỡi em lau dọn cửa nhà
Cho rằng kém vợ vẫn hơn ta....
Dăm trăm bạc lẻ dành mua hắn
Nửa bữa chăn đơn vụng biếu quà....
Dại hóa ra khôn đời quái quỷ
Ngu cùng với bợm kiếp ranh ma
Đôi khi mạng ảo làm môi giới
Cũng thấy vui vui cũng tốt mà

Nguyen Thanh

Đếm Hồng

Điểm mặt phong lưu mấy nụ hồng...?
Thương đời nhặt những lá "diêu bông"!!
Thơ xanh hiển hiện toàn hư ảo
Mực tím đăng quang mỗi rắn rồng
Mạt tiếng mang danh từng đếm ẻm
Vang lời thực cảnh vẫn đi rông
Nay ông sắp sửa thành "khan hiếm"
Bộc bạch cho vui trống bỏi đồng

Nguyen Thanh

Ký Ức Nhạt Màu

Nắm chặt tay nhau cũng lại rời
Đường tình vạn dặm đến bao nơi...?
Thương trong ký ức còn lay động
Nhớ cuối hoàng hôn vẫn gọi mời
Để những tương tư làm khắc khoải
Cho ngàn nuối hận hóa đầy vơi
Người ơi dấu vết là lông ngỗng
Khóc Mị Châu xưa phí một đời

Nguyen Thanh

Khúc Điệp Gầy

EM bản tình ca mãi đủ đầy
ƠI vùng kỷ niệm tháng ngày vây
CÓ phong thư ngỏ người lưu giữ
PHẢI phấn màu xanh bậu vẽ bày
MÙA gọi mùa xa từ độ ấy
THI tràn thi hứng ngõ hồn đây
CHỚM xuân liền hạ lòng đau đáu
VE HỠI ĐỪNG NGÂN ĐIỆP KHÚC GẦY

Nguyen Thanh

Sập Bẫy

Con lười để bố phạm lầm sai
Mạng ảo lừa ông bẫy mắc hoài
Triệu bạc bon chen thừa sắm... củ
Trăm ngàn lẻn lách đủ mua khoai
Coi tăm ném đá mòn gia sản
Vuốt mặt ra thơ bật gót hài....
Giá nhỏ siêng tay nào đến nỗi
Quăng tiền cửa số cứ như ai

Nguyen Thanh

Mình Tô

Nắng nóng ba con cẩu hóa rồ
Canh chừng sót lại mỗi mình tô
Loang nhanh lửa cháy nhà ông tổng
Viết đại lời buôn ý cụ đồ....
Cứ tưởng quan to vào hỏa ngục
Nào ngờ việc lớn chỉ nam mô
Rằng không địa cấm không kiêng nể
Chẳng bít cho xong để lõa lồ....

Nguyen Thanh

Ngồi Xổm

Nuốt chẳng trôi mồm sẽ nhả ra
Rằng không cấm địa vậy nhưng mà....
Chưa nghiêm phép nước đâu còn luật
Chả chuẩn khuôn vàng ấy dưỡng ma
Lửa đốt bâng khuâng cành củi mục
Lò thiêu loạng quạng đám tâm tà
Nay xưa cảnh vẫn quan ngồi xổm
Hạ cánh an toàn vãi chó ga

Nguyen Thanh