Nguyệt Cũng Lu Mờ6

Khắc khoải đêm trường nỗi nhớ anh
Ngàn năm mộng ấy đã không thành
Tin sương nín bặt từ muôn thủa
Bóng vạc đi về những trống canh
Vết cắt duyên xưa nào dễ cạn
Tình phai chuyện cũ chẳng yên lành
Sang ngang bến đục người đau khổ
Nguyệt cũng lu mờ ảm đạm Thanh

Nguyen Thanh

Chấp Nàng ..Kiêu

Gương hồ phẳng lặng gió đìu hiu
Quyến luyến từng đôi bước dập dìu
Cái hẹn lưa thưa chừng dễ nhỡ
Câu mời ngớ ngẩn khó mà phiêu
Anh hùng dẫu lúc chưa Từ Hải
Mỹ nữ rằng khi đã... Thúy Kiều?
Hứa đợi sao người quên chặng đến
Trai này lãng tử chấp nàng... kiêu

Nguyen Thanh

Xóm Cổ Hoài Mong

Xóm cổ bình yên đắm nguyệt lồng
Rêu chàm phủ kín cõi hoài mong
Mây hờ nhạn lướt qua thôn quạnh
Bóng nhạt ai về giữa quãng không
Chuyện cũ môi mềm hồn lạnh giá
Tình sầu nước cạn mắt thầm trông
Hương xưa lặng lẽ trêu đùa gió
Đáy giếng vừa in một nỗi lòng

Nguyen Thanh

Dấu Vết Tình Sầu

Xóm cũ bây giờ phủ khói sương
Vì ai bỏ lại giấc mơ hường
Tình kia đã chớm dầu chưa nở
Nghĩa ấy phai tàn cứ vẫn vương
Nguyệt ẩn gương hồ bao khác lạ
Mây tan cát lũy mấy vô thường
Thương xưa lỗi hẹn đời hoang vắng
Một bóng đi về lối cố hương

Nguyen Thanh

Duyên Phần Mạng Ảo

Bạn hữu nhà phây khắp mọi miền
Chan hòa ngẫm cũng phải tùy duyên
Thi nhân vớ vẩn thường hay họa
Lãng tử tuềnh toàng chỉ thích ... huyên
Đối đáp ranh ma thành lắm sự
Giao lưu ngớ ngẩn hóa đa phiền
Tuy rằng mạng ảo người chung chạ
Dẫu thế tình là thứ của riêng

Nguyen Thanh

Phù Vân

Chân trời lặng lẽ mảnh phù vân
Lãng khách buồn tênh thả gót trần
Nguyệt chếch phai mờ xơ xác hạ
Đường dài thấm lạnh héo hon thân
Hoa tàn ngõ cổ còn lưu luyến
Tóc bạc lầu xưa cũng ngại ngần
Vạn dặm tiêu dao hồn lạc xứ...
Thiên sầu một khúc hỡi chiêu quân

Nguyen Thanh

Hoài Cảm

Thơ họa

Hoa đình thấy nguyệt gác đầu non
Hạ trắng mong thu đã mỏi mòn
Một vệt tình sầu xa xót cảnh
Hai hàng lệ nhớ đớn đau con
Mơ từ vạn thủa mơ nào vẹn
Ước tự ngàn năm ước chẳng tròn
Uống cạn hồ trường yêu có thắm
Đường trần vắng trải tấm lòng son

Nguyen Thanh

Đêm Thoảng Hương Xưa

Ngõ vắng thềm xưa lá rụng đầy
Hương lùa thật nhẹ ở đâu đây
Êm đềm mộng đẹp tan trong mắt
Lặng lẽ tình côi vẽ dấu giày
Mảnh khuyết trăng treo vùng kỷ niệm
Đêm tàn lệ đọng cõi mê say
Giờ em khuất bóng như mưa thoảng
Để kẻ buồn ôm ký ức này

Nguyen Thanh

Cắc Ké Tống Tiền

Cắc ké sao em học tống tiền
Ta đời khật khưỡng nỏ hề điên
Mưu ma sắp đặt hòng uy hiếp
Chước quỷ bày ra muốn lợi quyền
Cựa sắc hơn đinh đừng chọc lão
Thơ cùn tựa mác chớ đùa tiên
Làm ăn góp nhặt rồi may mắn
Cướp của như bay rước muộn phiền

Nguyen Thanh

Hoàng Hôn ( Những Phút Se Lòng)

Chợt đã hoàng hôn trải xuống đầy
Chiều tàn trĩu trịt nặng hai vai...
Còn không nắng rọi hồng phương ấy
Vẫn chỉ mây che quạnh lối này
Níu kéo đam mê vừa tắt lặng
Ôm chầm cảm xúc mới cuồng quay
Sương lam khói nhẹ bao người thấy
Những phút se lòng hỏi mấy ai

Nguyen Thanh