Quyến Luyến Đường Thi

Thơ là bản nhạc ứ khen hay
Lại chỉ lai cho ảnh mới bày
Khốn lũ thần dân đầu sọt đất
Đau ngài bá tánh sọ khoai dây
Nhiều khi muốn rúc rừng sâu ở
Lắm bận ưng vô núi thẳm cày
Bởi chỗ bưng biền kia thiếu gái
Nên còn bấn bíu mãi nơi đây

Nguyen Thanh

Cảm Thán Đường Thi

Rắc bụi màn mưa phủ chốn này
Tiêu đề hợm hĩnh loét chua thay
Phô trương nhất vận mà vi thủ
Biểu diễn đồng âm lại giả cầy...
Tội nghiệp trang thơ hoài niệm cũ
Thương đời trạng chữ chẳng còn hay
Khua môi tự mãn người đương đại
Chỉ thấy huênh hoang cả đám bày

Nguyen Thanh

Thiền

Công thành việc toại cũng tùy duyên
Sống gấp ngoài kia chuốc muộn phiền
Sảng khoái lơi ca nâng ý đẹp
Ung dung bạn hữu nối tâm hiền
Màn trăng thảm cỏ hồn phơi phới
Chén rượu thơ tình dạ mãn viên
Kệ lối trần gian người lấn đẩy
Tham lam gạt bỏ để ta thiền

Nguyen Thanh

Thủa Ấy...

Thủa ấy em như một nụ hồng
Bây giờ nghĩ lại chỉ bằng không
Vì câu sắc đẹp thời gian mất
Bởi chút men tình ký ức bong
Muối chát ngàn năm lời đắng dạ
Gừng cay cửa miệng nghĩa đau lòng
Qua nhau ngảnh mặt buồn ai nhỉ
Nguyệt chẳng thay màu nước cứ trong

Nguyen Thanh

Phố Đêm

Canh khuya tẻ nhạt phố không màu
Cảnh vắng âm thầm ánh điện câu....
Lạnh lẽo trăng tàn bên gác trọ
Bơ vơ nến lụi phía cô lầu
Văn chương ế ẩm từ năm cũ
Chữ nghĩa tuềnh toàng trót bấy lâu
Nghiệp ấy vương mang thành vướng bận
Bao nhiêu khúc mắc dạ thêm sầu

Nguyen Thanh

Thu Phai

Chiếc lá phai thu rụng cuối ngày
Anh cùng với bóng giọt môi say
Cuồng phong cánh mỏi về đâu được...?
Lửa khói tình vơi ở chốn này!
Vội quá xuân ơi tàn dịu ngọt
Đau thừa mộng hỡi hóa chua cay
Câu ca khúc hát giờ vô vị
Vĩnh viễn ta mang kiếp đọa đày

Nguyen Thanh

Sắm Xe

NỔ

Dư thừa lão lại sắm con ....xe
Để lúc chơi đông bữa dạo hè
Dại lỡ "em ưng" là cụ ...tán
Khôn mà "chị thích" cứ ông ...ve
Tiền nong xếp hộp bằng ngang giấy
Rượu thuốc vun chum sánh tựa chè
Đạt phú can chi dè với sẻn
Ăn tiêu xả láng kẻo mai... về

Nguyen Thanh

Chiều Thu

Có những chiều thu nắng nhuộm vàng
Cho lòng bỗng lại nhớ mênh mang
Sông Lam vẫn vậy dòng xanh thắm
Núi Quyết còn đây gió nhẹ nhàng...
Cảm xúc như ru lời giản dị
Tâm hồn tựa gắn phút cao sang
Người ơi chốn ấy làng quê cũ...
Có những chiều thu nắng nhuộm vàng

Nguyen Thanh

Mất Hút ..Mụ Hàng Lươn

Sao đành mất hút mụ hàng lươn
Chẳng ghé chòi cao nỏ đến vườn
Để lũ "lư đồng" buồn mặt méo
Cho ngài "nộm sứ" lạnh thân ươn...
Năm hai chiến hữu giờ lăn lóc
Mấy đứa chung mâm cảnh oán hờn
Giận dỗi can chi mà chém thớt
Vui dù thiệt chút vậy còn hơn....

Nguyen Thanh

Cảm Xúc Chai Mòn

Lâu dần muốn ngảnh mặt làm ngơ
Xướng họa "cao nhân" lắm vật vờ...
Ngán ngẩm xem người chơi xếp chữ
Âu sầu thấy kẻ nhặt bòn thơ
Đường thi chất ụ ngài vênh váo
Cõi mạng bày nia mụ ỡm ờ
Chốn ấy mua vui chừng sắp tiệt
Muôn vàn cảm xúc đã mòn trơ

Nguyen Thanh